Thứ Ba, 30 tháng 12, 2014

Thuyền giấy - Phạm Hổ



Bé trên bờ với xuống 
Thả con thuyền trắng tinh 
Thuyền giấy vừa chạm nước 
Đã hối hả trôi nhanh 


Bé nhìn thuyền lênh đênh 
Tưởng mình ngồi trên ấy 
Mỗi đám cỏ thuyền qua 
Là một làng xóm đấy! 


Bé thích lắm, reo lên 
Thuyền vẫn trôi, trôi mãi 
Bé vạch cỏ, vạch lau 
Chạy bên thuyền giục, vẫy... 



Thuyền phăng phăng trên nước 
Bé băng băng trên bờ 
Bé theo thuyền, theo mãi 
Mặc ông trời chuyển mưa...


Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014

Truyện : Mùa xuân đã về.













                              - Mùa xuân đã về! - Sóc cha kêu lên khi ra. khỏi hang
                              -Con hãy mặc áo thật đẹp để chúng ta cùng đi hội hoa đầu xuân nhé! 
                             - Sóc mẹ bảo Sóc con.


                      Hội hoa thật là đẹp! Sóc mẹ mua một cành đào, Sóc Bố chọn hoa phong lan.
                      Sóc con nhìn hết các loại hoa này đến hoa khác, hoa nào cũng đẹp,
                      lưỡng lự mãi nó chẳng biết chọn hoa nào...Sóc mẹ nhìn Sóc con âu yếm:
                    - Con chọn hoa nào?


                                    Con...Sóc con tần ngần một lát rồi thì thào bên tai mẹ:
                             - con chọn hạt dẻ được không mẹ? Nhà mình sắp hết hạt dẻ rồi


                              Mẹ suy nghĩ một lúc rồi mỉm cười gật đầu và bảo:
                            - Nào, chúng ta hãy mang hoa, hạt dẻ về nhà, trang hoàng nhà cửa thật
                              đẹp và liên hoan đón mùa xuân về nhé.                        



Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

Truyện : Bác sĩ chim



Bệnh nhân Trâu da bị ngứa, Tê Giác bị sâu bọ cắn, Cá Sấu bị sâu răng. Biết bao là thứ bệnh, liệu Bác sĩ Chim chữa trị các bênh nhân như thế nào bé nhỉ ?

Những con chim nhỏ quyết định mở một bệnh viện chữa bệnh cho các con vật trong rừng. Các bác sĩ chim mặc áo đồng phục trắng và chờ bệnh nhân đến. Cô Chim Chào Mào được giao nhiệm vụ tiếp bệnh nhân


Sáng sớm, bệnh nhân Trâu đến phòng khám và kể bệnh:
- Da tôi bị ngứa kinh khủng và xin được điều trị.
Chim Chào Mào gửi Trâu đến phòng chữa trị da liễu gặp bác sĩ Cò. Trâu nói với bác sĩ Cò:
- Tôi có rất nhiều bọ trên người, chúng cắn tôi làm tôi rất ngứa và khó chịu.
Bác sĩ Cò nhảy lên lưng Trâu tìm những con ruồi đốt Trâu. Cò mổ hết ruồi cho Trâu và căn dặn:
- Bác nên thường xuyên xuống sông tắm, rồi phủ bùn lên người. Bằng cách này, bác sẽ tránh được ruồi cắn.
Trâu khỏi ngứa, cảm ơn bác sĩ Cò và ra về trong tâm trạng thật thoải mái.


Bệnh nhân tiếp theo là chú Tê Giác. Chim Chào Mào gửi Tê Giác đến gặp bác sĩ Chim Bắt Ve. Tê Giác kể bệnh tình của mình:
- Tôi to lớn, có sức mạnh nhưng lại không chống được những con sâu bọ nhỏ bé khó chịu này.
Chim Bắt Ve khám cho Tê Giác thấy có nhiều nếp nhăn gấp trên da, nên bị các con bọ chui vào cắn. Chim Bắt Ve nhảy lên lưng Tê Giác bắt hết bọ, cảm giác đau và ngứa của Tê Giác biến mất. Bắt Ve nói với Tê Giác:
- Bất kể lúc nào bọ quấy rối bạn, bạn hãy đến tìm tôi. Bạn hãy luôn tắm rửa sạch sẽ nhé !
Tê Giác cảm ơn và ra về trong niềm vui sướng


Sau đó, Cá Sấu đến phòng khám với chứng đau răng. Cá Sấu kể bệnh với chim Sáo:
- Răng tôi mọc không đều, có lẽ cái răng nào đó bị sâu vì tôi không đánh răng.


Cá Sấu há miệng. Sáo nhảy vào trong quan sát kỹ. Cô thấy các kẽ răng còn thức ăn giắt vào chưa được vệ sinh nên bị những con sâu nhỏ đang gặm nhấm. Chim Sáo làm sạch răng miệng Cá Sấu bằng cách nhặt hết sâu bọ và thịt thừa. Cá Sấu nói:
- Bạn là bác sĩ tuyệt vời ! Cảm ơn bạn rất nhiều !
Sáo mỉm cười nói:
- Bạn phải luôn giữ vệ sinh răng miệng sạch sẽ, nếu không bạn sẽ luôn phải gặp tôi đấy !



Trâu, Tê Giác, Cá Sấu khỏi bệnh sau khi ở bệnh viện về. Từ đó, bệnh viện Bác sĩ Chim trở nên nổi tiếng.

Thứ Sáu, 12 tháng 12, 2014

Tranh minh họa : Dế và đom đóm.



Có chú dế nhỏ
Nằm trong ống tre
Ba để sau hè
Gáy vang khắp xóm

Một chị đóm đóm
Bay liệng ngang qua
Dế nhỏ thiết tha
- Chị vào chơi nhé!



 Nhà em thì bé
Lưng chị thì to
Sao em không lo
Chị vào sập mất


Dế nghe gật gật
Nhưng vẫn mời chào:
- Không sao, không sao
Mời chị cứ vào
Tha hồ tỏa sáng
Thế là thành bạn
Thế là thành thân
Mỗi đêm một lần
Đóm vào thăm dế

Thứ Hai, 24 tháng 11, 2014

Tranh minh họa : QUÀ CỦA BỐ



Bố em là bộ đội
Ở tận vùng đảo xa
Chưa lần nào về phép
Mà luôn luôn có quà.



Bố gửi nghìn cái nhớ
Gửi cả nghìn cái thương
Bố gửi nghìn lời chúc
Gửi cả nghìn cái hôn


Bố cho quà nhiều thế
Vì biết em rất ngoan
Vì em luôn giúp bố
Tay súng luôn vững vàng.

                                               Phạm Đình Ân


Thứ Ba, 18 tháng 11, 2014

Tranh minh họa : Cô giáo của con - Cả nhà đều làm việc .

CÔ GIÁO CỦA CON
Hà Quang


Mỗi khi vào lớp
Cô cười thật tươi
Say sưa giảng bài
Giọng cô ấm áp


Bạn nào hay nghịch
Cô chẳng thích đâu
Bạn nào chăm ngoan
Cô yêu lắm đấy!...


Cần như hạt muối
Đẹp như hoa rừng
Cô giáo của con
Ai mà chẳng quý.


CẢ NHÀ ĐỀU LÀM VIỆC



Cả nhà ai cũng làm việc. Này nhé, anh Trâu to lớn theo bố đi cày. Chị Đòn Gánh dẻo dai
 thì giúp mẹ gánh mạ ra đồng.


Đến ông Mặt Trời cũng làm việc. Buổi sáng, ông dậy sớm nấu ăn đỏ một góc trời phía Đông rồi khoan thai cầm cây gậy làm bằng nắng vàng dắt đàn mây trắng đi chăn trên đồng cỏ trời xanh biếc.


Chỉ mỗi chim Hoạ Mi là nhởn nhơ đứng rỉa lông cánh trong chiếc lồng đẹp đẽ. Bà Chổi cũng đã quét nhà xong đấm lưng bình bịch :
- Ái chà ! Đau lưng quá ! Chỉ có con nhỏ Hoạ Mi là sướng nhất nhà thôi, chẳng phải làm gì cả.
Cô Mèo Mướp thở dài :
- Nó còn được ông chủ chăm chút nữa chứ ! Nào là nước uống, hạt kê ngon đem đến tận nơi. Tôi rình bắt chuột cả đêm cũng không được cưng chiều thế đâu !
Chú Cún đang nằm trên sân phụ hoạ theo :
- Tôi thì phải gác nhà bất kể đêm ngày. Chỉ có tôi là khổ nhất.


Giữa lúc mọi người đang than vãn, bất ngờ Hoạ Mi cất cao giọng hót. Dồn hết sức, Hoạ Mi hót vang những lời ca thánh thót chào đón một ngày mới. Bà Chổi đang đứng im lặng ở góc hè nghiêng đầu lắng nghe. Cô Mèo Mướp tỉnh hẳn ngủ. Chú Cún thì giỏng hai tai lên thích thú. Dường như bao nhiêu mệt nhọc tan biến đâu hết. Chim Hoạ Mi cũng làm việc đấy chứ ! Thì ra, cả nhà ai cũng làm việc cả.


Thứ Hai, 17 tháng 11, 2014

Đồng dao chủ điểm nghề nghiệp : Xay lúa- thợ rèn- thợ nề-thợ mài dao- cắt cỏ - cắt rạ...

XAY LÚA


Ù ù! Xay lúa
Tay đẩy tay đưa
Lúc thưa lúc gấp
Cối quay sầm sập


Thóc đập trên nong
Tay duỗi tay cong
Cối quay vun vút
Ù ù ù ù....

THỢ MÀI DAO


Chen hai vầng đá ráp đá mầu
Một bên chậu nước, dàn đầu lưỡi dao
Đá ráp mài gọt như bào
Sứt liền, mẻ nhẵn, ghét hao, rỉ mòn
Gạt nước mầu mài liếc đá non
Lưỡi dao sáng nhoáng bén hòn đá xanh
Con dao vàng sắc nước long lanh
Tốt lành cũng bởi tay anh liếc mài
Ai ra về, nhắn gửi ai ai
Lưỡi dao năng liếc, năng mài nên hay.

NGƯỜI THỢ NỀ


Tay cầm con dao
Tay lấy viên gạch
Tôi nhào ván vôi
Tôi xây từng mạch
Tay bưng chồng ngói
Chân bước thênh thang
Từ bờ xuống máng
Tôi lợp từng hàng
Dưới thì trang cát
Trên lại chăng dây
Gạch chèn cho chặt
Mạch miết cho ngay
Quét vôi, dọi ngói
Xây cột, đắp nền
Đầu trong bách nghệ
Thợ ngõa là tên.

NGƯỜI THỢ RÈN


Than lò đỏ rực
Miếng sắt đỏ hồng
Người coi lực lưỡng
Búa vác thị hùng
Sắt để trên đe
Đập ghè muốn nát
Tàn bắn tóe loe
Tiếng nghe chan chát
Rát mặt mỏi tay
Suốt ngày đến tối
Song chịu khó làm
Tập rèn mới giỏi

CHỊ CẮT RẠ


Lưỡi liềm uốn éo vòng giăng
Em đi phát rạ, phăng phăng tay liềm
Rạ mùa cho lẫn rạ chiêm
Ráng dùm giãi nắng sẽ đem quẩy về


Mai sau đốt ngọn lửa xòe
Thổi nồi cơm chín ngồi kề em ăn
Em phơi cho rạ trắng ngần
Lợp nhà đánh nóc khỏi lần gió mưa
Bỏ công em lúc cày bừa.

CHỊ CẮT CỎ


Lưỡi liềm uốn mũi câu liêm
Mang đòn, quẩy sọt chị em ra đồng
Xanh xanh áng cỏ chen vồng
Ra tay nắm ngọn phát bồng như chơi
Cắt cho sạch đất quang trời
Mở mang bờ cõi nuôi loài trâu dê
Chị em nặng gánh ra về
Gác liềm ngắm mảnh trăng kề đầu non.

Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2014

Truyện Ba cô tiên.









Ngày xưa, có một cậu bé đã lên sáu tuổi rồi mà vẫn bé tí ti, bé chỉ bằng ngón tay cái mọi người thôi, cho nên ai cũng gọi là cậu bé Tí Hon.


Nhà bé Tí Hon nghèo lắm. Bố mẹ phải đi chăn trâu thuê cho địa chủ, phải làm vất vả mà vẫn không có cơm ăn cho đủ no, áo mặc cho đủ ấm. Tí Hon rất thương bố mẹ, chỉ muốn đi làm đỡ bố mẹ thôi. Một hôm, Tí Hon nói với bố mẹ để Tí Hon chăn trâu thay bố mẹ. Lúc đầu, bố mẹ thấy Tí Hon bé, còn đàn trâu thì to nên thương Tí Hon, không cho đi. Nhưng Tí Hon nằn nì mãi cuối cùng bố mẹ phải cho đi.
Tí Hon chăn trâu cẩn thận lắm, không để trâu ăn lúa, ăn ngô, mà con nào con đấy cũng no căng cả bụng. Cả làng ai cũng khen. Bọn địa chủ cũng không chê Tí Hon câu nào cả.



Một hôm đồng làng hết cỏ, Tí Hon phải đưa trâu lên núi. Bỗng nhiên Tí Hon thấy một bông hoa hồng to bằng cái nón nở trên cành cây. Đợi cho trâu đến gần cây ấy, Tí Hon chui ở tai trâu ra, khẽ chuyển sang cây và leo vào giữa bông hoa. Tí Hon thấy, ồ thích quá, ba cô Tiên cũng bé tẹo như Tí Hon, một cô áo xanh, một cô áo đỏ, một cô áo vàng. Các cô thấy Tí Hon thì vui mừng chào hỏi rồi đi lấy bánh kẹo cho Tí Hon ăn. Tí Hon không ăn mà lại bỏ bánh kẹo vào túi. Thấy vậy, ba cô tiên hỏi :
-Sao Tí Hon không ăn ?
-Tôi đem về cho bố mẹ tôi ăn, bố mẹ tôi nghèo lắm. Tôi thương bố mẹ tôi lắm.
Ba cô Tiên cùng nói :
-Tí Hon cứ ăn đi, ăn xong chúng tôi sẽ giúp.


 Lát sau, ba cô Tiên cùng Tí Hon bước ra khỏi nhà hoa hồng, dắt nhau leo lên ngồi cả trên sừng trâu đi về làng.

Về đến nơi, thấy nhà Tí Hon nghèo lắm, vườn ruộng không có, gian nhà đổ nát, ba cô Tiên bảo Tí Hon đi tìm bố mẹ về.
Vẽ một đám ruộng to có lúa chín vàng, cô Tiên áo xanh vẽ rất nhiều quần áo đẹp. Vừa vẽ xong thì tất cả hoá thành nhà thật.


Vừa lúc ấy Tí Hon và bố mẹ về đến nơi.
-Ồ, nhà đẹp thế ? Ruộng của ai tốt thế ? Áo quần ai nhiều thế ?
Ba cô Tiên ở trong nhà bước ra chào bố mẹ Tí Hon và nói :
-Chúng cháu làm giúp hai bác và Tí Hon đấy. Từ nay hai bác không nghèo nữa. Có ruộng cày, có nhà ở, có quần áo mặc

Rồi cô Tiên áo xanh lại cho Tí Hon một chiếc áo, mặc áo vào là lớn bỗng lên.


Bố mẹ Tí Hon mừng quá, quay lại định cám ơn thì ba cô Tiên đã biến thành ba con bồ câu trắng bay vù lên mây. Từ đấy, không ai trông thấy ba cô Tiên đâu nữa. Còn Tí Hon lúc này rất to lớn, khoẻ mạnh làm việc rất chăm chỉ, khéo léo chẳng kém gì ba cô Tiên hoa hồng.

NHƯỢC THỦY