Truyện : Thỏ con không vâng lời. Thơ : Soi gương.
THỎ CON KHÔNG VÂNG LỜI . Một hôm Thỏ mẹ dặn Thỏ con: - Thỏ con của mẹ! Con ở nhà, chớ đi chơi xa, con nhé. - Vâng ạ! Con ở nhà, con không đi chơi xa. Nhưng bươm bướm bay đến. Bươm bướm gọi: - Thỏ con ơi, ra vườn kia chơi đi! Ở đấy có cỏ này, có hoa này, thích lắm. Thỏ con liền chạy theo bươm bướm. Thỏ con đi chơi mãi… chơi mãi… xa… thật xa… Thế rồi Thỏ con quên cả lối về nhà. Thỏ con khóc hu hu và gọi: - Mẹ ơi! Mẹ ơi! Bác Gấu đi qua, thấy Thỏ con khóc. Bác dắt Thỏ về nhà Thỏ mẹ chạy ra ôm Thỏ con. Thỏ con nói với mẹ: - Mẹ! Mẹ dặn con ở nhà, con lại đi chơi xa, con xin lỗi mẹ. SOI GƯƠNG Nguyễn Lãm Thắng Bé đứng trước gương Mắt tròn xoe ngắm Một đứa ở trong Giống mình ghê lắm Miệng cười răng sún Tóc lại vàng hoe Cũng lồi lỗ rốn Giống như mình nè! Đưa mặt sát gương Bé hôn một cái Hắn cũng vội vàng Hôn môi bé vậy Bé cười khúc khích Nghịch ngợm đủ tuồng
:)
Trả lờiXóajụi
Trả lờiXóa