Cô mắt, cậu chân, cậu tay, bác tai, lão miệng từ lâu vẫn sống với nhau rất thân thiết. Bỗng một hôm cô mắt đến than thở với cậu chân và cậu tay: - Bác tai, hai anh và tôi làm việc quanh năm. Còn lão miệng chẳng làm gì cả, chỉ ăn không ngồi rồi. Nay chúng ta đừng làm gì nữa, thử xem lão có sống được hay không? Cậu chân, cậu tay cũng nói: - Phải đấy, chúng ta phải đi nói cho lão biết để lão tự lo lấy. Chúng ta đã vất vả nhiều rồi, nay đến lúc lão phải tự tìm lấy thức ăn, xem lão có làm nổi được không? Cô mắt, cậu chân, cậu tay cùng kéo nhau đến lão miệng, đi qua nhà bác tai, họ thấy bác cũng đang ngồi im lặng như nghe ngóng điều gì. Cả ba liền chạy vào cùng nói: - Bác tai ơi, bác có đi cùng chúng cháu đến nhà lão miệng không? Chúng cháu đến nói với lã...