Mỗi buổi sáng cả khu rừng xôn xao trước bảng thông báo… - Thi hát hả? Tuyệt lắm! Nhưng giải nhất lại về tay Họa Mi thôi. - Không, giải năm nay chỉ dành cho loài thú, chim không được thi đâu Lũ thú phấn khởi bàn tán râm ran. Cáo lớn tiếng cười: - A ha, ha! Nếu vậy tớ sẽ tham gia và thế nào chẳng đoạt giải, giọng hát của tớ hay ra phết. - Đừng có mơ vội nhé, còn có cả Sói này tham dự nữa đấy – Sói Xám cất lời. Từ hôm đó, cả khu rừng vang lên tiếng tập hát của các loài thú. Cọp thì gầm gà, gầm gừ nghe sợ phát khiếp. Sói thì hú vang cả khu rừng “ú, ú, ú…”. Còn Cáo ta cứ “ư, ư, ư…” trong cổ họng. Làm cho những người hàng xóm đến phát sốt. Điếc tai nhất là tiếng “eng éc…” của lũ Heo. Còn tiếng “Ngao, ngao” của lũ Mèo nghe thật thảm thiết. Tội nhất là lũ Bò, cái giọng ồm ồm “ùm bò, ùm bò…” làm cả khu như tối đen cả lại. Tất cả chăm chỉ luyện giọng chờ ngày thi đến. Thế rồi ngày thi...