Mặt trời vừa lên, tất cả các đoá hoa đều nở. Những bông hoa là những người thích đẹp nhất, chúng thường rộ lên vào ban ngày và cùng nhau khoe sắc. Có một đoá hoa, cánh của nó nhỏ nhắn, màu nhàn nhạt, nhưng nó cũng rất thích đẹp. Hàng ngày, nó thường nở vào buổi sớm và hướng về phía mặt trời, để cho mặt trời chiếu lên và tô thêm màu sắc cho khuôn mặt mình. Nó tự nhủ: mình cũng phải đua sắc với mọi người. Những bông hoa khác đều cười nhạo nó: "Cô mà đòi đua cái gì? Trong số các loài hoa thì cô là bông hoa xấu nhất. Cô là bông hoa xấu xí nhất!". Bông hoa nhỏ nhẹ nhàng đáp: "Ngày mai, tôi sẽ nở đẹp hơn một chút...". Bông hoa nhỏ không sợ xấu hổ. Ngày hôm sau, nó lại nở. Ngày nào nó cũng nở. Buổi tối, khi những vì sao xuất hiện trên bầu trời, tất cả loài hoa đều khép cánh đi ngủ. Nhưng bông hoa nhỏ không ngủ. Nó thích ngắm những vì sao trên trời, và thích nhất là ngôi sao ngay trên đầu nó. Đó là một ngôi sao già, rất già, không còn sáng rõ. ...