Tranh mầm non : CĐ Bản thân 2/2013
ĐÁNH RĂNG
Kem thơm quá!
Bàn chải êm
Kem ngọt quá
Xong hàm dưới
Đánh hàm trên
Đánh thật kỹ
Bé đừng quên
Ô! Ô kìa!
Một "con sâu"
Rớt ra ngoài
Ô! Ô kìa!
Hai "con sâu"
Rớt ra ngoài
Súc miệng kỹ
Rửa mặt thôi!
Ai cười tươi
Răng trắng thế?
Đôi bàn tay bé nhỏ
Bế em (mẹ vắng nhà)
Đôi tay biết nhường quà
Dỗ dành khi em khóc
Đôi bàn tay bé nhóc
Điểm mười giành lấy ngay
Phát biểu xây dựng bài
Và nổi danh múa dẻo
Đôi bàn tay bé khéo
Mười ngón mười bông hoa.
Dép trái dép phải
Lộn vào hai chân
Hai đứa quay lưng
Như người xa lạ
Chỉ cần một trang giấy
Vài ba bút chì màu
Muốn gì là được nấy
Dòng sông hay nhà lầu?
Là đoàn tàu Nam Bắc
Là cánh đồng lúa xanh
Là bản đồ Tổ quốc
Là vũ trụ mông mênh...
Và còn bao hoài bão
Và còn bao ước mơ
Từ trên trang giấy nhỏ
Một thế giới mong chờ..
Bé ngồi soi gương
Xỏa dài mái tóc
Tóc dài thơm hương
Mùi hương bồ kết
Bé đưa chiếc lược
Trượt trên tóc mềm
Ôi mái tóc mượt
Như dòng sông êm
Bé kết chiếc nơ
Trên “dòng sông” ấy
Dòng sông bất ngờ
Nằm yên không chảy
Bé nghiêng bờ vai
Tóc trôi óng ánh
Nơ như chiếc thuyền
Đổ trên sông vắng.
Đôi chân bé xíu
Mới chập chửng thôi
Xỏ vào giày bố
Vừa đi vừa lôi
Vấp chân, bé ngã
Không khóc, bé cười
Vì bé ưa thích
Làm người lớn thôi.
ngoài ra có được tích sự gì nữa đâu! Còn mồm có một nhưng phải đảm đương biết bao nhiêu việc: ăn này, nói này, cười này. Đấy là chưa kể gặp những khi mũi không thở kịp, mồm còn phải thở hộ cả mũi nữa. Vậy đáng lý ra phải bốn mồm mới công bằng. Cùng lắm là hai như tai, mắt và mũi. Nghĩ thế mồm quyết tâm lên tận thiên đình gặp mười hai bà mụ để kêu oan.
Trên đường, mồm gặp hai người đi ngược chiều. Một người luôn mồm lải nhải, người kia bực quá dừng lại gắt: “ Người đâu mà … mồm !”
Mồm giật mình: “Đúng là xưa nay chỉ thấy người ta kêu lắm…mồm, chứ có thấy ai kêu lắm tai, lắm mắt, lắm mũi bao giờ đâu! Có một còn thế, nữa là bốn mồm thì loạn!”
Nghĩ thế, mồm quay về nhà và “ câm như miệng hến “
Thế là Mèo vàng bị phạt, nó bị bố xích lại và không được ăn cá.
Nhà Thỏ Nâu ở giữa làng, cách khá xa cánh đồng bắp cải, nơi các bạn thỏ hay tới để chơi đàu. Thỏ Nâu rất ít khi tới đó. Lý do không phải vì ở nhà xa, cũng không phải chân Thỏ Nâu bị đau. Thỏ Nâu không đến chỉ vì ngượng với các bạn về đôi tai vừa to vừa dài của mình. Các bạn thường trêu đôi tai Thỏ Nâu trông giống như hai cái lá bắp cải vậy.
Cứ mỗi khi soi gương thấy đôi tai của mình là Thỏ Nâu chỉ muốn khóc… Thấy vậy, Thỏ bố nói:
- Không sao đâu, con trai ạ! Rồi con sẽ thấy đôi tai của mình rất đẹp và tiện lợi.
Nhưng Thỏ Nâu không tin rằng một đôi tai vừa to vừa dài lại lại đẹp và tiện lợi. Thỏ Nâu lúc nào cũng buồn bã và đi đâu cũng cố gắng cụp đôi tai xuống.
Chơi mãi một mình cũng chán, một buổi chiều, Thỏ Nâu ra cánh đồng bắp cải chơi. Thỏ Nâu cùng với các bạn Thỏ Xám, Thỏ Bông chơi chốn tìm trên cánh đồng bắp cải vui ơi là vui .
Mải vui chơi nên trời tối lúc nào các bạn Thỏ cũng không hay biết. Trên cánh đồng bắp cải, trời như càng tối nhanh hơn. Vì thế, các chú Thỏ không tìm được đường về nhà nữa.
Cả ba chú Thỏ sợ hãi òa lên khóc… Chọt Thỏ Nâu ngừng khóc và nói
- Các cậu có nghe thấy tiếng gì không?
- Khộng! Thế cậu nghe thấy gì?
- Tiếng bố tớ gọi…
- Nhưng chúng tớ chẳng nghe thấy gì cả…
Chỉ mới Thỏ Nâu nghe thấy tiếng bố mình gọi thật. Đôi tai của Thỏ nâu vểnh lên, hướng về phía tiếng gọi của bố. Thế là ba bạn đi về hướng có ti6éng gọi của bố Thỏ nâu và tìm được đường về.
Thỏ Xám và Thỏ Bông nói với Thỏ Nâu:
- Chúng tớ sẽ không bao giờ trêu đôi tai to của bạn nữa… Đôi tai của bạn thật thính và đẹp.
Cũng từ đó, Thỏ Nâu mới thấy lời bố nói đúng. Đôi tai của Thỏ Nâu thật đẹp và có ích…
Theo báo Họa Mi
Đôi mắt xinh xinh
Đôi mắt tròn tròn
Giúp em nhìn thấy
Mọi vật xung quanh.
Em yêu em quý
Đôi mắt xinh xinh
Giữ cho đôi mắt.
Ngày càng sáng hơn
Lê Thị Mỹ Phương
giờ chơi các bạn nói chuyện với nhau,bạn A"mẹ mình làm bác sĩ nè",bạn B "còn ba mình làm kĩ sư nè",còn Minh có mẹ quét rác đó,đừng chơi với Minh nha,rồi các bạn rủ nhau không chơi với Minh nữa.Minh biết được nên buồn lắm.
Đánh hàm trên
Đánh thật kỹ
Bé đừng quên
Ô! Ô kìa!
Một "con sâu"
Rớt ra ngoài
Ô! Ô kìa!
Hai "con sâu"
Rớt ra ngoài
Súc miệng kỹ
Rửa mặt thôi!
Ai cười tươi
Răng trắng thế?
Nguyễn Lãm Thắng
ĐÔI BÀN TAY BÉ
Đôi bàn tay be bé
Nhanh nhẹn ai biết không?
Chiều tưới cây cho ông
Nhanh nhẹn ai biết không?
Chiều tưới cây cho ông
Bế em (mẹ vắng nhà)
Đôi tay biết nhường quà
Dỗ dành khi em khóc
Đôi bàn tay bé nhóc
Điểm mười giành lấy ngay
Phát biểu xây dựng bài
Đôi bàn tay bé khéo
Mười ngón mười bông hoa.
Nguyễn Lãm Thắng
ĐI DÉP
Con heo không đi dép
Chân nó bẩn quá thôi
Vừa mới rửa xong rồi
Lại giẫm ngay xuống đất
Lúc nào cũng đi dép
Chân bé luôn sạch tinh
Nhớ lời cô giáo dặn
Bé giữ gìn vệ sinh.
Kim Phượng
MANG DÉP
Lộn vào hai chân
Hai đứa quay lưng
Như người xa lạ
Nguyễn Lãm Thắng
BÉ LÀM HỌA SĨ
Vài ba bút chì màu
Muốn gì là được nấy
Dòng sông hay nhà lầu?
Là đoàn tàu Nam Bắc
Là cánh đồng lúa xanh
Là vũ trụ mông mênh...
Và còn bao hoài bão
Và còn bao ước mơ
Từ trên trang giấy nhỏ
Một thế giới mong chờ..
Nguyễn Lãm Thắng
DÒNG SÔNG TÓC
Bé ngồi soi gương
Xỏa dài mái tóc
Tóc dài thơm hương
Mùi hương bồ kết
Bé đưa chiếc lược
Trượt trên tóc mềm
Ôi mái tóc mượt
Như dòng sông êm
Trên “dòng sông” ấy
Dòng sông bất ngờ
Nằm yên không chảy
Bé nghiêng bờ vai
Tóc trôi óng ánh
Nơ như chiếc thuyền
Đổ trên sông vắng.
Nguyễn Lãm Thắng
ĐI GIÀY
Đôi chân bé xíu
Mới chập chửng thôi
Xỏ vào giày bố
Vừa đi vừa lôi
Vấp chân, bé ngã
Không khóc, bé cười
Vì bé ưa thích
Làm người lớn thôi.
Nguyễn Lãm Thắng
Vốn đa sự, một hôm mồm nhận ra: cùng trên một khuôn mặt mà tai và mắt có đôi, cả mũi, tiếng là có một nhưng cũng có hai… lỗ.Duy mồm là thiệt thôi - chỉ có một!
Chưa hết!, tuy hai, nhưng tai chỉ nghe
mắt chỉ nhìn,
Truyện : CÁI MỒM
mắt chỉ nhìn,
Trên đường, mồm gặp hai người đi ngược chiều. Một người luôn mồm lải nhải, người kia bực quá dừng lại gắt: “ Người đâu mà … mồm !”
Mồm giật mình: “Đúng là xưa nay chỉ thấy người ta kêu lắm…mồm, chứ có thấy ai kêu lắm tai, lắm mắt, lắm mũi bao giờ đâu! Có một còn thế, nữa là bốn mồm thì loạn!”
Nghĩ thế, mồm quay về nhà và “ câm như miệng hến “
Truyện : Bé Minh Quân Dũng Cảm
Ngày chủ nhật bố mẹ vắng nhà. Bé Minh Quân và Mèo Vàng được dịp nô đùa thoả thích, mải đùa nghịch, chẳng may tay Minh Quân gạt phải lọ hoa, lọ hoa rơi xuống vỡ tan tành. Chiều bố mẹ về Minh Quân mách:
- Bố ơi! Con Mèo nghịch, đánh vỡ bình hoa rồi.Thế là Mèo vàng bị phạt, nó bị bố xích lại và không được ăn cá.
Tối đến nằm trên giường nghe tiếng mèo vàng kêu meo meo. Minh Quân không sao ngủ được. Minh Quân vùng dậy, chạy đến bên bố và thú nhận tất cả rồi xin bố tha cho mèo. Bố ôm Minh Quân vào lòng và khen:
- Con trai bố trung thực và dũng cảm lắm.
Cơm, canh gọi Bát
Tay bé tìm thìa
Ai không tự xúc
Bạn nào cũng chê.
Truyện : ĐÔI TAI XẤU XÍ
Tay bé tìm thìa
Ai không tự xúc
Bạn nào cũng chê.
Cứ mỗi khi soi gương thấy đôi tai của mình là Thỏ Nâu chỉ muốn khóc… Thấy vậy, Thỏ bố nói:
- Không sao đâu, con trai ạ! Rồi con sẽ thấy đôi tai của mình rất đẹp và tiện lợi.
Nhưng Thỏ Nâu không tin rằng một đôi tai vừa to vừa dài lại lại đẹp và tiện lợi. Thỏ Nâu lúc nào cũng buồn bã và đi đâu cũng cố gắng cụp đôi tai xuống.
Mải vui chơi nên trời tối lúc nào các bạn Thỏ cũng không hay biết. Trên cánh đồng bắp cải, trời như càng tối nhanh hơn. Vì thế, các chú Thỏ không tìm được đường về nhà nữa.
Cả ba chú Thỏ sợ hãi òa lên khóc… Chọt Thỏ Nâu ngừng khóc và nói
- Các cậu có nghe thấy tiếng gì không?
- Khộng! Thế cậu nghe thấy gì?
- Tiếng bố tớ gọi…
- Nhưng chúng tớ chẳng nghe thấy gì cả…
Chỉ mới Thỏ Nâu nghe thấy tiếng bố mình gọi thật. Đôi tai của Thỏ nâu vểnh lên, hướng về phía tiếng gọi của bố. Thế là ba bạn đi về hướng có ti6éng gọi của bố Thỏ nâu và tìm được đường về.
Thỏ Xám và Thỏ Bông nói với Thỏ Nâu:
- Chúng tớ sẽ không bao giờ trêu đôi tai to của bạn nữa… Đôi tai của bạn thật thính và đẹp.
Cũng từ đó, Thỏ Nâu mới thấy lời bố nói đúng. Đôi tai của Thỏ Nâu thật đẹp và có ích…
Theo báo Họa Mi
Thơ : ĐÔI MẮT CỦA EM
Đôi mắt tròn tròn
Giúp em nhìn thấy
Mọi vật xung quanh.
Em yêu em quý
Đôi mắt xinh xinh
Giữ cho đôi mắt.
Ngày càng sáng hơn
Lê Thị Mỹ Phương
Truyện : NGƯỜI MẸ LAO CÔNG
Bé Minh có mẹ làm lao công quét dọn tại trường mầm non.
Sáng sớm mẹ đưa bé Minh đến trường, các bạn cứ xì xầm với nhau...
và cười khúc khích
Nhận xét
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn đã nhận xét.