NHỚ TRUNG THU XƯA - Phạm Thái






Cho tôi trở lại tuổi thơ

Để tìm cái tuổi dại khờ ngày xưa

Ôi sao nhớ mấy cho vừa

Trung thu ngày đó mình chưa hiểu gì.



Đèn sao họ rước họ đi

Đầu lân họ đội mình thì bám theo

Cái thời dân sống khổ nghèo

Có đâu âm nhạc hoà theo như giờ.



Trẻ con có cái ống bơ

Kèm theo đôi đũa giả vờ gõ thôi

Trống cơm cũng gõ liên hồi

Đuôi lân cũng múa choi choi theo cùng.



Vậy mà khí thế tưng bừng

Trẻ em vui sướng đón mừng trung thu

Lạ lùng là chiếc đèn cù

Thắp lên là nó vù vù kéo quân.



Thời nay hiện đại mấy phần

Nhưng tìm đâu thấy chẳng lần đâu ra

Đèn cù theo khói bay xa

Toàn đèn trung quốc, mọi nhà lắp pin.



Nét xưa sao chẳng giữ gìn

Chỉ còn tâm trí vẹn in trong đầu

Thu nay nào khác chi đâu

Nhưng tôi vẫn nhớ... một mầu thu xưa 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Truyện : Thỏ con không vâng lời. Thơ : Soi gương.

Truyện Cây khế ( Ăn khế trả vàng )

Tranh mầm non : Sự tích cây vú sữa - Truyện : Một bó hoa tươi thắm.