Minh họa CĐ Hiện tượng tự nhiên : Thơ Nguyễn Lãm Thắng.
TRĂNG ĐỒNG QUÊ
Nguyễn Lãm Thắng
Đêm trong đến không ngờ
Sen cũng thơm quá đỗi
Cánh đồng như giấc mơ
Ướp mùi hương lúa mới
Bầy chim cũng thao thức
Niềm vui rung trong cành
Bài ca dâng trong ngực
Dế hát lời cỏ xanh
Gió thổi nồng hương đất
Dạo khúc nhạc đêm sương
Ngàn sao trời mở mắt
Thắp nên một thiên đường
Đêm nay trăng đẹp quá!
Thắp nắng cho cánh đồng
Nên đêm không còn nữa
Chỉ còn ngày mênh mông...
ÔNG TRỜI CẮC CỚ
Ông trời cắc cớ
Vừa nắng vừa mưa
Làm em cứ ngỡ
Như còn bé cơ!
Thà như em bé
Vừa khóc vừa cười
Vì em có mẹ
Em làm nũng thôi!
Ông trời đã lớn
Có ngoan đâu à?
Khóc nhè xấu lắm!
Cười lên mới là...
B Ã O
Không một bàn chân
Mà đi rất gấp
Như loài cá mập
Quẫy sóng biển khơi
Không một bàn tay
Mà xô cây đổ
Như nanh vuốt hổ
Bấu toạc đồi xanh
Bão đi rất nhanh
Rủ theo thằng lũ
Vừa chạy vừa hú
Bão sắp vào làng
Dậy tiếng loa vang:
- Mau mau chống bão!
BIỂN GỌI BÌNH MINH
Reo vui ngàn con sóng
Biển réo gọi bình minh
Mặt trời lên thắp sáng
Sóng nước càng lung linh
Thuyền về đầy tôm cá
Chở nặng nụ cười vui
Người người trong hối hả
Gánh niềm vui nhân đôi
Đàn hải âu tung cánh
Kéo mặt trời lên cao
Nắng vàng thêm óng ánh
Con sóng xô dạt dào...
HỐI HẬN
Một buổi sớm đẹp trời
Gió thổi về mát quá
Có một giọt sương rơi
Ngủ quên trên mắt lá
Lá vươn vai khó chịu
Bảo sương rằng: - Cút mau!
Giọt sương buồn biết mấy
Theo nắng hồng bay cao
Giờ sau lá tái mặt
Vì cơn nắng hạ nồng
Lá nghĩ: - Có sương nhỉ?
Thì đỡ nóng hơn không?
ÔNG TRĂNG ĐÊM RẰM
Ông Trăng đêm rằm
Mặt tròn lừng lựng
Từ nơi xa xăm
Về đây ông đứng
Ông đứng giữa trời
Lơ lơ lửng lửng
Dưới trăng em chơi
Ông càng tỏa sáng
Đường làng đầy trăng
Chân em rối rít
Góc sân đầy trăng
Miệng em khúc khích
Em cùng Ông bước
Trên con đường làng
Cho em mơ ước
Được lên cung Hằng.
CÁI NẮNG ĐI CHƠI
Cái nắng đi chơi
Dắt trưa qua phố
Dắt gió qua trời
Dắt hương qua ngõ
Cái nắng đi chơi
Dắt mây qua núi
Dắt tiếng chim rơi
Về thăm khe suối
Cái nắng đi chơi
Bóng râm ở lại
Và tiếng ru hời
Rất êm của ngoại
Cái nắng đi chơi
Bé còn say ngủ
Ru hỡi ru hời
Cái ngủ còn say.
G I Ó
Gió cũng ngoan đáo để
Biết vâng lời mẹ yêu
Cứ sớm sớm chiều chiều
Giúp mẹ bao nhiêu việc
Mẹ làm đồng đã mệt
Cơn nắng rát da người
Gió lau khô mồ hôi
Trên trán gầy của mẹ
Mẹ ngồi ru em bé
Chiếc võng nhẹ đong đưa
Gió về dưới nắng trưa
Lồng hương vào giấc ngủ
Mẹ vừa xong giặt giũ
Áo quần phơi ngoài dây
Gió lại vòng qua đây
Hong cho khô quần áo
Có hôm gió thành bão
Vì theo mưa rong chơi
Nên mới bị mẹ trời
Quất đau... thành gió xoáy.
GIÓ MƯA ĐÔNG
Gió, mưa đông lạnh lắm
Ùa trên khắp nẻo đường
Từ góc phố thân thương
Đến làng quê yêu dấu
Chim bay về ẩn náu
Trong chiếc tổ mùa đông
Chắc chim đang đói lòng
Vì trời mưa tầm tả
Chú mèo ngồi buồn quá
Vì nhớ giậu mùng tơi
Có bướm vàng sang chơi
Những sớm mai nắng đẹp
Em ngồi ôn bài cũ
Với chiếc áo len dày
Mà thương ba mẹ quá
Việc nương đồng luôn tay .
GIỌT SƯƠNG ĐÊM
Đêm trăng sáng
Có giọt sương
Đi lạc đường
Nằm trên lá
Sáng ra sợ
Ông mặt trời
Làm bốc hơi
Thì tan mất
Lá khéo thật
Cúi nhẹ nhàng
Sương vội vàng
Trốn vào đất.
Tranh Phạm Hoan khái quát cao, nhưng vẫn không bỏ sót những hình ảnh cụ thể rất sinh động
Trả lờiXóaCảm ơn anh Hoan nhiều lắm
Trả lờiXóaAnh đã cho mọi người có thêm nhiều hình ảnh để dạy cho trẻ mầm non yêu thích giờ học
Trả lờiXóaXin cảm ơn anh họa sĩ yêu trẻ mầm non
Trả lờiXóa