Minh họa thơ-truyện CĐ Hiện tượng tự nhiên 3/2014.


TRĂNG CỦA MỖI NGƯỜI
Lê Hồng Thiện

Mẹ bảo : trăng như lưỡi liềm



Ông rằng : trăng tựa con thuyền cong mui


Bà nhìn : như hạt cau phơi


Cháu cười : quả chuối vàng tươi ngoài vườn


Bố nhớ khi vượt trường sơn
Trăng như cánh võng chập chờn trong mây.


CÓC GỌI TRỜI MƯA
Cổ tích Việt Nam.



Đã lâu lắm rồi, trời cứ nắng mãi, không có lấy một giọt mưa.
Cây ngô bắt đầu vàng úa, cây lúa bắt đầu vàng úa. Gà vịt nháo 
nhác tìm nước uống.



Thấy thế cóc lên trời nổi trống: Thùng ! Thùng ! Thùng ! và gọi to :
- Ọc ! Ọc ! Ọc ! Ơi ông trời ! Mau mưa xuống  !



Ông trời liền đổ mưa. Có nước Gà Vịt tha hồ uống nước. 
Lúa ngô trở lại tốt tươi. Từ đấy, hễ nghe tiếng cóc kêu :
Ọc, Ọc, Ọc Ông trời lại đỗ mưa.

Nhận xét

  1. Tôi đoán mò rằng, Phạm Hoan là người Bắc. Mò nhưng dám chắc rằng, Họa sĩ sinh ra và lớn lên ở nông thôn. Bởi vậy tranh của họa sĩ thấm đẫm nét văn hóa của vùng đồng bằng Bắc bộ. Từ cây rơm, bờ ao, hàng rào, vại nước, chõng tre, con chó con mèo, bữa cơm bên thềm nhà...đều vô cùng sống động, gợi lại cả một quá khứ tuổi thơ tôi. Tranh của Phạm Hoan giành cho trẻ, nhưng có sức lay động với cả những người tóc đã pha sương. Cảm ơn Phạm Hoan !

    Trả lờiXóa
  2. Cháu lại thấy chú Phạm Hoan giống một nghệ nhân dân gian hơn, tranh của chú gần như con rựa trong tay bố đi phát bờ, hiền miếng trầu đỏ môi cụ bà móm mém, quen như tiếng gà tiếng vịt giữa trưa hè bố bắt nằm trong nhà ngủ trong khi ngoài kia nào châu chấu cào cào đang chờ mấy thằng nhỏ mặc quần "xà lỏn" chạy đầu trần bắt về cho con chào mào tội nghiệp mới bắt được hôm qua .... Cảm ơn chú.

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã nhận xét.

Bài đăng phổ biến từ blog này

Truyện : Thỏ con không vâng lời. Thơ : Soi gương.

Truyện Cây khế ( Ăn khế trả vàng )

Tranh mầm non : Sự tích cây vú sữa - Truyện : Một bó hoa tươi thắm.